Skip to content

Lời nhắn nhủ của Mr. Thanh

Tính chất ngành y khác ngành IT. IT thì ít giao tiếp, nên ai họ cũng viết ra, nên có nhiều tài liệu đọc lắm, tìm là có.Còn ngành y thì a ko chắc, có thể cần sự giao tiếp nhiều mới có được kiến thức

:)) hồi đó a cũng mâu thuẫn ầm ầm, chả biết con đường mình chọn có đúng ko. Hồi đó cũng suy ngẫm nhiều lắm, thành thật coi lại bản thân thật sự muốn gì, có chấp nhận đi tiếp ko. Thì lúc đó chấp nhận nên a đi tiếp, còn e thì chắc phải ngồi suy ngẫm lại thành thật hỏi lại bản thân xem, đã chấp nhận đi tiếp thì cứ đi thôi, còn ko chấp nhận được thì chắc phải suy ngẫm cái giá phải trả khi mình bỏ.

Ko biết, tự nhiên lúc mà đi làm rồi làm stress quá, rồi phải ngồi máy tính ngày 10-12h tiếng v khiến a bức bối, rồi tâm lý ko ổn định chỉ muốn đi thật xa, áp lực gia đình nữa nên chỉ muốn lên đà lạt hay đi vùng nào lâm đồng làm nông, trồng rau hay gì sống nhẹ nhàng cũng được. Kiểu mất phương hướng, thấy bản thân nhiều thứ ko hợp với cái nghề này.

Hồi đó a cũng ko giao tiếp được nhiều với lead hay người khác. Nên làm toàn sai với bị sửa hết sạch. E cảm giác mình bỏ công sức ra làm xong ngta kêu ko, sửa lại hết. Nó bức bối lắm, a bị như v chắc cũng 2-3 tháng

Rồi mới ngồi tự vấn lại bản thân, thấy mình có thật sự thích cái nghề này ko, có muốn bỏ ko. Bỏ thì mình làm gì, rồi làm như thế nào. Rồi tự tại sao liên tục

a tìm thấy: the 5 whys

Là phương tự vấn, hỏi lý tại sao sự việc đó lại đến với mình. Như a tự hỏi mình lại muốn bỏ việc: vì stress, vì làm mà ngta không công nhận, vì thấy bị động. tại sao mình stress: vì nhiều kiến thức ko biết Tại sao làm mà ngta không công nhận: vì mình ko nghiên cứu kỹ yêu cầu Tại sao thấy bị động: vì mình chờ người khác giao việc, mình ko chủ động nghiên cứu nhu cầu sử dụng của khách hàng

Rồi a cứ đặt câu hỏi tại sao như thế rồi viết ra, tự vấn bản thân. Đến khi mình có thể thấy là ờ vấn đề đó là từ mình và mình có hướng giải quyết được, và vẫn thấy mình còn muốn làm tiếp. Nên đi nghiên cứu từng cài rồi gỡ từng cái ra thôi

Đó là vài ví dụ thôi. Chứ cũng còn nhiều vấn đề gặp khác khó hơn, ròii a cũng tự vấn tại ra như v. Rồi coi mình có muốn sửa chữa nó để tiếp tục ko. Hay từ bỏ

Thì lúc đó a tự vấn được vài thứ. Rồi a thấy mình cũng muốn từ bỏ vài thứ, nên a đã bỏ công ty cũ, tìm công ty mới để có thể có bắt đầu mới

Còn e nếu làm bệnh viện mà muốn từ bỏ thì chắc ko được. Hoặc là chỉ đơn giản là ko quan tâm điều đó

Có 1 cái ngta gọi là khủng hoảng tuổi 23 và khủng hoảng tuổi 32. 23: Vô định vô hướng ko biết mình muốn làm gì 32: Nhìn là gần 10 năm đi làm lại ko thấy mình làm được gì nhiều


Comments