Skip to content

Review Điều kì diệu của tiệm tạp hoá Namiya

Lần đầu viết review. Review có tí spoil. Khuyên chỉ nên đã đọc qua tác phẩm.

ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA TIỆM TẠP HOÁ NAMIYA - HIGASHINO KEIGO

Gửi m,

T vừa có một đêm không ngủ cùng tiệm tạp hoá Namiya. Bác Higashino Keigo đã cho t một câu chuyện xoay quanh tiệm tạp hoá Namiya, nơi tiếp nhận thư tư vấn và cho họ lời khuyên.

Cái hay của truyện là dòng thời gian nhảy cóc liên tục, hệ thống nhân vật đa dạng, những mẫu chuyện tưởng chừng rời rạc nhưng liên quan với nhau qua một sợi chỉ vô hình.

Chương đầu, khởi đầu cho câu chuyện là sự đột nhập của 3 chàng trai vào một ngôi nhà bỏ hoang. Một tình huống phi lí được tác giả xây dựng, những bức thư tư vấn từ 32 năm trước được gửi tới tương lai. 3 chàng trai nhận bức thư đầu tiên từ Thỏ Ngọc cung trăng, một nữ VĐV. Mặc dù được 3 chàng trai hồi âm với những lời lẽ bực bội, cáu kỉnh, Cô gái đã tìm ra con đường đi cho mình. Hãy cố gắng đến cùng cho ước mơ của mình.

Chương hai, một câu chuyện buồn của chàng nghệ sĩ cửa hàng cá. Cũng là người thứ hai được 3 chàng trai tư vấn. Anh dám bỏ học để theo đuổi đam mê âm nhạc của mình. Nhờ tiệm Namiya tư vấn vì không biết nên theo đuổi con đường âm nhạc hay nối nghiệp gia đình. Mặc dù lúc đầu là những hồi âm đầy thô lỗ, nhưng sau khi vô tình nghe được giai điệu của bài hát Reborn/Tái sinh, các chàng trai khuyên chàng nghệ sĩ hãy quyết tâm trở thành nhạc sĩ. “Tôi nghĩ có người sẽ được cứu rỗi bởi bài hát của cậu. Thứ âm nhạc cậu tạo ra chắc chắn sẽ được lưu lại.” 8 năm sau, chàng nhạc sĩ đã hi sinh trong trận hoả hoạn ở trại trẻ Marumitsu khi cứu đứa em trai của Seri, cô ca sĩ sau này đưa bài hát Tái sinh ra trước công chúng. Cha mẹ luôn dõi theo con đường chúng ta đi.

Chương ba, kể về bác chủ tiệm Yuji. Tuổi già với niềm vui được đưa ra những lời khuyên cho bọn nhóc. Lúc đầu chỉ là những lời khuyên tưởng chừng vô thưởng vô phạt, nhưng nó cũng giúp ích cho nhiều người. “Làm sao để đạt 100đ trong bài kiểm tra?” đã đưa một đứa bé nghịch ngợm trở thành thầy giáo với cách giáo dục hiện đại. Sau đó, là những lá thư tư vấn nghiêm túc hơn. Một người đã cố tình gửi tận 30 bức để trêu chọc. Nhưng ông vẫn dành thời gian để trả lời họ, sau đó là nhận được lời cảm ơn. Tinh thần làm việc tận tuỵ, giữ chữ tín của người Nhật đáng để học hỏi. Green River, một người mẹ mang thai xin lời khuyên của tiệm Namiya có nên giữ đứa con trong bụng không. Bẵng đi một thời gian thì tin tức đưa tin một phụ nữ tự tử lao ô tô xuống sông, nhưng đứa con của cô ấy sống sót một cách kì diệu. Ông Yuji được chẩn đoán ung thư gan giai đoạn cuối, phải vào viện. Trong giấc mơ, ông mơ thấy những lá thư cảm ơn từ những người trước đây nhờ ông tư vấn rơi từ khe hộp thư, nhưng đó là những lá thư của 32 năm sau. À thì ra mốc thời gian cái đêm 3 chàng trai đột nhập vào tiệm tạp hoá đã tráo đổi với đêm ấy 32 năm trong quá khứ. Một lời thông báo được đưa lên mạng (32 năm sau), tiệm Namiya mở cửa một đêm duy nhất. Ông được đưa về tiệm trong đêm đó. Phép lạ đã diễn ra, những lá thư thật sự rơi từ khe cửa của hộp thư tư vấn. Trong đó có bức thư cảm ơn của cô con gái của Green River (đã trở thành quản lí của Seri), hiểu nhầm về sự ra đi của người mẹ, nhưng thật chất là tình yêu thương con vô bờ bến, cô được sinh ra nhờ có những lời khuyên chân thành của tiệm tạp hoá Namiya, nên cô đang trên con đường trả ơn cùng với Seri. Khi người ta đưa ra những thắc mắc, thật ra họ đã có con đường đi cho mình, ta tư vấn để họ có thêm dũng khí bước trên con đường khó khăn ấy.

Chương bốn, hoài niệm về The Beatles. Paul Lennon, lá thư tư vấn nghiêm túc đầu tiên. Một cậu ấm của một gia đình giàu có, nhưng bị phá sản. Tìm đến tiệm Namiya để giải đáp vấn đề gia đình. Ông chủ tiệm đã đưa cậu lời khuyên hãy nghe theo bố mẹ. “Chừng nào gia đình còn ở trên cùng một con thuyền thì vẫn còn khả năng gia đình trở về con đường đúng.” Nhưng anh đã rời bỏ cha mẹ trên đường bỏ trốn chủ nợ, vì hiểu sai về tình cảm của bố mẹ. Trở thành một đứa trẻ lang thang vào trong trại trẻ và sau này trở thành một nghệ nhân gỗ (con chó nhỏ). Hâm mộ cuồng nhiệt The Beatles nhưng trở nên chán ghét vì sự tan rã của nhóm. Vào đêm định mệnh 32 năm sau, anh muốn gửi cho tiệm bức thư thể hiện sự xem thường vì anh không làm theo những gì tiệm khuyên. Nhưng khi biết sự thật về cái chết của bố mẹ, anh đã thay đổi suy nghĩ, họ yêu thương anh, luôn dành cho anh những thứ tốt nhất. Anh có được như ngày hôm này là nhờ bố mẹ. Anh gửi lời cảm ơn cho tiệm Namiya. Anh xem lại đoạn biểu diễn cùng nhau cuối cùng của The Beatles. Cảm xúc đã khác trước, họ vẫn còn đó sự hăng say. Có lẽ lúc trước những cảm xúc tiêu cực là do anh khi ấy đã không còn tin vào sự gắng kết của trái tim nữa.

Chương cuối, cầu nguyện từ trên trời cao. Chó nhỏ lạc lối, một cô gái tuổi đôi mươi, giữa quyết định phải chọn công việc văn phòng rẻ tiền hay “tiếp viên” club. Cái cô VĐV trước là hàng xóm của cô này, khuyên cô đến tìm tư vấn ở tiệm Namiya. Bức thư của cô được 3 chàng trai nhận được. Họ đã khuyên cô không nên theo nghề “tiếp viên”. Nhưng đó là nghề nuôi sống cô và gia đình cô mang ơn. Khá là bực bội, nhưng sau đó, họ biết được cô cũng từ trại trẻ ra nên đã đưa ra những lời tiên đoán (người đến từ tương lai mà) về kinh tế Nhật những năm 90, và khuyên cô theo con đường đầu tư vào bất động sản và chứng khoán. Nhờ vào lời tiên đoán, 32 năm sau, cô đã thành công và trở thành giám đốc công ty Little Dog. Đêm định mệnh, nhà cô bị đột nhập và lá thư cảm ơn cô định gửi cho tiệm Namiya bị đánh cắp. Mà thực ra, lá thư ấy cũng gửi tới đúng người đã tư vấn cho cô rồi. Nhờ vào bức thư cảm ơn cho mình, 3 chàng trai đã thấy lỗi sai của mình và bắt đầu làm cuộc đời bằng cách tới nhà cô để trả lại những món đồ đã lấy. 3 người họ đột nhập vào nhà cô vì hiểu lầm rằng cô muốn biến trại trẻ thành khách sạn tình yêu.

Những con người được nhận lời tư vấn. 3 chàng trai cũng thế. Họ thử gửi cho quá khứ một tờ giấy trắng và ông chủ tiệm đã cho họ lời khuyên cuối cùng. “Nếu ví người đến nhờ tư vấn đang có một tấm bản đồ trên tay thì hoặc là họ không biết đi đường nào cho đúng, hoặc là không biết mình đang đứng chỗ nào. Nhưng với “tấm bản đồ trắng” thì thật sự khó khăn, ai cũng sẽ thấy mất phương hướng. Nhưng bạn hãy thử thay đổi cách nhìn. Vì còn là giấy trắng nên bạn có thể vẽ bất kì bản đồ nào. Tất cả là tuỳ vào bạn. Một thứ đều tự do, khả năng là vô tận. Tôi mong bạn hãy tin vào bản thân và cháy hết mình với cuộc đời.”

Đang phê,

Người gửi: Thiện 2018.

P/S: Bà chủ tịch trại trẻ và ông chủ tiệm trước đây là người yêu của nhau.

Bộ phim chuyển thể không thể hiện hết nội tâm nhân vật, lược bỏ một số nhân vật, nhưng thế cũng ok rồi, không đòi hỏi nhiều ở phim chuyển thể.

Bài Reborn khá hay, nhẹ nhàng, da diết.

Bắt đầu ghiền truyện của tác giả Higashino Keigo.


Sách: Điều Kỳ Diệu Của Tiệm Tạp Hóa Namiya|

Comments