Thử thách 72h không dùng Facebook¶
Thời gian: 7h 8/8/2018 - 7h 11/8/2018
Ngày thứ nhất¶
Việc đầu tiên là phải gọi điện về cho mẹ thông báo không dùng fb, vì mẹ hay videocall.
"Việc làm đầu tiên trong ngày sẽ quyết định ngày hôm đó như thế nào." ~ tự chém.
Đọc "Vụ án" - Franz Kafka. Cảm thấy mệt nên xuống coi running man 412. Rồi tiếp tục đọc cho hết chương. Xuống giường nằm và thấy buồn ngủ nên ngồi dậy viết nhật kí này. Cảm thấy thời gian trôi qua chậm quá.
Không Facebook, có thể nói chuyện ở ngoài nhiều hơn. Chơi bài với anh em trong phòng.
Trời lại mưa. Chốc chốc mình lại phải ngừng việc đọc sách để làm gì đó. Bình thường sẽ lên kiểm tra fb nhưng giờ thì không được, cảm thấy hơi trống vắng.
Ngày thứ hai¶
Tôi xin nói thêm nguyên nhân vì sao tôi thực hiện thử thách này. Bởi vì tôi nhận ra mình bị nghiện fb, vâng là nghiện. Khi thừa nhận mình nghiện, ta mới có thể bỏ đi những thói quen xấu.
Chốc chốc tôi lại nghĩ đến những ngày này, bạn bè có nhắn tin gì không? Hay tôi không hiện diện trên mạng cũng không ảnh hưởng gì nhiều? Không biết trước nhưng tôi nghiêng và phương án hai hơn. Vì tính ra tôi cũng không nói chuyện nhiều với mọi người lắm, nên việc tôi không online sẽ không ảnh hưởng gì nhiều.
Tới thời điểm này, tức là hơn một nửa thời gian thử thách, tôi không còn cái cảm giác muốn được lên fb nữa. Việc không lên fb giúp tôi có nhiều thời gian để làm việc khác, và chính cái làm việc giúp tôi không có thời gian lên fb. :v
Ngày thứ ba¶
Hầu như không nghĩ đến fb nữa. Và nhận thấy không có fb, cuộc đời này ý nghĩa hơn.
Tìm ra cách chơi một mình với bộ bài :v
Điều quan trọng sau khi kết thúc thử thách này có lao đầu vào nghiện lại hay không?
Update ngày 19/01/2019
¶
Qua trải nghiệm 3 ngày không dùng facebook và khoảng thời gian đã qua mình nhận thấy FB chỉ là một công cụ, việc sử dụng nó mà không có mục đích sẽ tạo ra một thói quen xấu. Nó là con dao 2 lưỡi, biết dùng sẽ tốt, không thì rất có hại. Nó làm ta mất nhiều thời gian, cứ nghĩ luót fb 5' thư giãn thôi, ai ngờ là thành 30' thậm chí là hơn. Vì vậy hãy dùng fb có chừng mực, đừng để nó nuốt chửng chính mình.
Xem thêm