Tôi viết gì khi viết về tuổi 25¶
25 tuổi, không quá già nhưng cũng không còn trẻ. 25 tuổi, một phần tư thế kỉ. 25 tuổi.
Nếu như lúc 5 tuổi, cái bộ óc non nớt hồi đó cũng chả phải suy nghĩ gì về tôi là ai, tôi sống trên đời này để làm gì, ý nghĩa cuộc sống là gì, thì đến năm 15 tuổi, cái độ tuổi bắt đầu khám phá cuộc sống xung quanh, bắt đầu đọc nhiều sách, muốn được trải nghiệm nhiều thứ, những câu hỏi trên dần dần xuất hiện nhưng kinh nghiệm sống chưa đủ để trả lời đầy đủ. Tới giờ là 25 tuổi, cũng trải qua nhiều biến cố cuộc đời, nhiều thăng trầm cuộc sống, tuy vậy câu trả lời của những câu hỏi đó vẫn chưa được đầy đủ. Chỉ là một chút, một chút nhỏ của miếng bánh mì mà thôi.
Con được sinh ra với hình hài lành lặn, đầu óc minh mẫn, học hành lanh khôn. Có cha có mẹ, anh chị em đầy đủ, một mái nhà, che nắng gió bão mưa, một vòng tròn, bè bạn nâng đỡ nhau.
Những ơn lành mà Chúa ban cho con, những dấu hiệu mà Chúa muốn cho con thấy, từ từ hé lộ một phần trong kế hoạch của Chúa dành cho con, một kế hoạch không được mặc khải kết quả trước nhưng đã được hứa hẹn: "Ơn Ta đủ cho con".
Con bon chen giữa đời, con không tìm thấy được hạnh phúc. Chỉ có ở bên Chúa, con mới tìm thấy được nguồn vui. Một nguồn vui thật sự, một hạnh phúc nguyên phát.
Khi dâng Chúa linh hồn và tâm trí, niềm hoan hỉ bỗng chiếm lấy tâm hồn. Bình An trong Người, con thật có quá lớn.
Nhìn những người anh em xung quanh, con chợt nghĩ, mình phải làm gì đó để nhiều người cũng được cứu giống con.
Tuổi 25, tôi không còn băn khoăn trước những bước đi trong cuộc đời mình.